Những người phụ nữ nấu ăn ngon luôn toát lên khí chất của sự dịu dàng, bao dung và hết lòng vì gia đình. Đàn ông mê món ngon họ nấu thì ít, mà theo thời gian, mê đắm họ thì nhiều!
Có rất nhiều trang phục đẹp dành cho phụ nữ, nhưng chính tạp dề luôn làm cho họ trở nên khéo léo nhất. Đàn ông có thể thấy một người phụ nữ thắt đáy lưng ong qua tà áo dài duyên dáng, thấy sự hiện đại qua những chiếc váy bút chì, áo sơ mi lịch thiệp và sự dịu dàng trong những chiếc váy thanh thoát. Tuy nhiên, chỉ có tạp dề mới có thể khiến đàn ông sẵn sàng đắm đuối vì phụ nữ về lâu về dài.
Không lạ khi một người phụ nữ nấu ăn ngon dễ dàng thu bút cánh mày râu. Bởi cơm nhà luôn là cơm ngon nhất, vợ mình luôn là người thân thuộc nhất và trở về nhà luôn là bến đỗ an toàn nhất. Phụ nữ nấu ăn ngon không những chu đáo, vẹn toàn mà còn giỏi giang, khéo léo. Những điều này dường như có thể bù đắp tất cả những vụng về, lúng túng của đàn ông.
Lấy một người vợ biết nấu ăn, các anh không phải vội vội vàng vàng với mì gói mỗi sáng, thay vào đó là chén cơm ấm lòng, là bữa sáng nóng hổi, hôm thì bún, hôm thì xôi. Lấy vợ biết nấu ăn, các anh không phải ăn tối một mình, thay vào đó là đầm ấm với mâm cơm nhỏ, có tiếng bát đũa chạm vào nhau, có nồi cơm tỏa hương, khói bay ấm áp. Lấy vợ khéo nấu, các anh sẽ được thưởng thức những hương vị ngon lành nhất trên đời, tạo thành thứ hương vị quen thuộc mà chỉ cần đôi bữa không ăn, các anh sẽ nhớ vô cùng.
Cái nỗi nhớ ấy vừa là nhớ mùi vị, hương thơm của món ăn, vừa là nhớ hình ảnh của vợ mình trong góc bếp. Cô ấy khoác một cái tạp dề nhỏ, nhẹ nhàng bóc tỏi, bóc hành, làm rau. Cô ấy có thể làm rất nhiều việc cùng lúc. Có thể ba giây trước vừa đảo nồi cơm thì ngay ba giây sau đã cầm một cái chén con và một cái muỗng nhỏ để hớt bọt cho nồi canh trong vắt.
Nỗi nhớ ấy cũng là hình ảnh quen thuộc khi mà cả nhà quây quần cùng nhau thưởng thức món này ngon, món này thật đậm vị. Bởi thế nên
những gã đàn ông có vợ nấu ăn ngon, chỉ cần đi công tác hay đi xa vài hôm là tự nhiên thấy khó chịu, vì sao hàng quán này nấu ăn đắt đỏ thế, nhưng vẫn không ngon bằng vợ mình. Kỳ thực, không phải là tay nghề ai hơn ai, ai kém ai, mà vì các anh đã quen với hương vị của nhà, nên đi ra ngoài thưởng thức, dù ngon cách mấy, cũng không thể bằng cái mùi vị quen thuộc, thân thương.
Lưu Quang Vũ từng làm hẳn một bài thơ với nhan đề “Và anh tồn tại”, trong đó có hai câu rất hay:
“Em của anh, đôi vai ấm dịu dàng
Người nhóm bếp mỗi chiều, người thức dậy lúc tinh sương…”
Hình ảnh đó thật đẹp xiết bao. Làm sao có thể không yêu, không say đắm những người phụ nữ như thế, khi mà bếp lửa hồng ánh lên màu đỏ là bởi tình yêu dành cho người đàn ông, là sự chào đón họ trở về. Làm sao không đắm đuối được khi mà sự dịu dàng của phụ nữ nơi góc bếp bỗng hóa bình yên hơn tất thảy.
Phụ nữ nấu ăn ngon cũng là một trong những tiêu chuẩn chọn dâu của người mẹ. Thế mới nói, phụ nữ có thể không nấu ăn ngon, nhưng nhất định nên học nấu ăn ngon, vừa là để yêu thương mình, vừa là để chồng say đắm. Có như thế, bạn vừa có một tổ ấm trọn vẹn, lại là người khéo léo giữ gìn hạnh phúc hôn nhân bền vững cho mai này!
Ý kiến của bạn