Có đến tận 7 tỉ người trên thế giới này, nhưng một điều kỳ diệu vô hình nào đó đã kéo hai người lại gần nhau, gặp nhau, yêu nhau. Bạn có tin rằng hạnh phúc luôn đến từ những điều nhỏ bé nhất?
NÀNG NHẶT RAU, CHÀNG CHIÊN TRỨNG
TÌNH YÊU NẢY NỞ TỪ NHỮNG ĐIỀU BÌNH DỊ
Tôi sẽ kể cho bạn nghe một câu chuyện về hai người trẻ, sống ở một phố thị đông đúc. Chàng 30, làm thiết kế, lúc nào cũng dồi dào ý tưởng với các tòa nhà. Nàng 25, làm dịch thuật, tóc ngắn ngang vai và rất yêu mùa lạnh. Họ sống cùng nhau trong một căn nhà nhỏ, bên ngoài vẫn là những con hẻm như bao con hẻm ở Sài Gòn. Mùa mưa thì sẽ ngập một chút, nhưng không sao, chỉ cần ở trong nhà, bật bếp lên là mọi thứ sẽ ấm áp ngay!
Nàng là cô gái rất thích nấu ăn, còn chàng – tất nhiên như bao gã đàn ông khác, thích ăn ngon, thích thưởng thức và ngắm nhìn người phụ nữ của mình nấu nướng. Họ đã từng đi ngang dọc đất trời với nhau suốt một vài năm tuổi trẻ. Thế nhưng bây giờ, họ lại muốn ở nhà cùng nhau, ủ ấm cho nhau, ăn những món ngon mà người kia nấu và dự định sinh em bé vào năm sau. Rồi nàng sẽ học cách nấu đồ ăn dặm cho con, nấu cho con vài món súp. Nàng bảo rằng mùa hè năm nay sẽ cùng chàng đi học nấu ăn, thấy mấy khóa học nấu ăn đáng yêu quá, chàng có ô kê không?
Chàng cười, thì cứ đi học thôi, người ta thấy điều gì đó thật đáng yêu, là vì khi yêu rồi thì cái gì cũng đáng cả! Nếu nàng yêu nấu ăn thì việc học nó xứng đáng với nàng!
Mỗi ngày, sau khi đi làm về, chàng ghé ngang qua chợ, mua vài thứ cần cho bữa tối. Nàng sau khi bỏ bớt bộ đồ công sở ra thì cũng xắn tay vào phụ chàng nấu nướng. Chàng thích ăn trứng, bởi vì trứng là thứ dễ chế biến nhất trên đời, lại nấu rất nhanh mà chẳng cần nhiều bước phức tạp. Nàng nói rằng nhất định sẽ lôi chàng đi học bếp sớm thôi, vì cứ ăn thế này thì hai đứa hóa trứng mất.
Chiều nào cũng vậy, họ ngồi nói trên trời dưới đất cùng nhau. Nàng nhặt rau còn chàng thì chiên trứng. Có hôm họ sẽ nổi hứng nấu lẩu bò và rồi cười như điên như dại vì đứa lên mạng google thông tin, đứa thì nằng nặc cãi google sai rồi, kinh nghiệm của anh mới đúng. Xong chốt lại thôi hai đứa đi học nấu ăn đi cho an tâm.
Tình yêu của họ đến từ việc cùng nhau nấu nướng mỗi ngày. Về nhà là họ sẽ tắt smartphone, xắn tay vào bếp. Cuối tuần thì có đặc biệt hơn chút, họ sẽ mời bạn bè tới nhà, nấu một nồi thức ăn lớn hơn, nhặt một vài bó rau to hơn, sau đó uống cùng nhau vài cốc bia, nói chuyện một cách hào sảng. Căn nhà nhỏ sẽ rộn ràng hơn chút, căn hẻm nhỏ sẽ sôi động hơn chút. Dù bên ngoài trời áp thấp hay mưa rả rích nguyên ngày thì bên trong nhà vẫn ấm áp, dễ thương.
Chưa bao giờ nàng nghĩ rằng nấu ăn sẽ đem lại hạnh phúc và niềm hân hoan cả. Nàng cũng như bao nhiêu người khác, nghĩ rằng nấu ăn là việc nhà. Mà việc nhà thì chẳng ai muốn làm. Thế nhưng giờ đây mọi chuyện lại trở nên dễ chịu biết bao nhiêu. Hóa ra nó dễ chịu là vì có người san sẻ cùng mình, làm cùng mình, thưởng thức cùng mình. Hóa ra nó hạnh phúc là vì mình yêu nhưng điều mình làm, mình thấy quả cà chua được tỉa thành đóa hồng thật dễ cưng, nồi súp nóng sôi trong bếp có mùi hương thật khêu gợi. Có chút lửa lập lòe mỗi ngày cũng làm cho căn bếp trở nên ấm cúng. Nàng sẽ lại bắt chước bà và mẹ, sẽ cúng ông Táo, thả cá chép vào ngày 23 như bà, như mẹ vẫn thường làm. Rồi em bé của nàng cũng thế, sẽ thích ăn cơm nhà và mong chờ ngày cúng ông táo mỗi năm như nàng thuở nhỏ.
Thì ra tình yêu lại đơn giản và nhẹ nhàng đến vậy. Chỉ cần mỗi ngày có thể cùng nhau làm một vài điều là đã đủ. Nàng sẽ cùng chàng sẽ nêm nếm gia vị cho món ăn, cho tình cảm của mình mỗi ngày, để tình yêu ấy đậm đà theo năm tháng.
Hạnh phúc là vậy, bản thân tôi cũng có những cảm nhận tương tự, tôi luôn hạnh phúc khi ăn cơm mẹ nấu, vì trong đó cả tình yêu thương, sự đùm bọc sự hi vọng một tương lai sáng lạng về người con của mình.
Bạn có tin rằng hạnh phúc luôn đến từ những điều nhỏ bé nhất? Bạn có tin rằng chúng ta rồi ai cũng cần học một vài món thật ngon cho đời mình, để nấu nướng cùng nhau? Bởi vì khi đã vì nhau mà nấu ăn, thì mọi mùi vị đều đáng giá mà, phải không?
Ý kiến của bạn